HÃNH DIỆN VỚI TUỔI TRẺ VIỆT NAM

Post Reply
Đồng Văn
Posts: 101
Joined: Tue Jun 01, 2021 4:57 pm

HÃNH DIỆN VỚI TUỔI TRẺ VIỆT NAM

Post by Đồng Văn »

HÃNH DIỆN VỚI TUỔI TRẺ VIỆT NAM
https://www.voatiengviet.com/a/5927171.html

Image
Đồng văn phóng tác bài thơ :

Autumn Prayers
it is here I receive all news
old news of the world
not my own but with a passable scent
from an old man
with passable pity
he tells me about unit title lesson number
& I swallow
until he mentions Vietnam
(the war)
that is when I really start to listen
if I can’t be heroine
call me ornament immigrant
o the boats
& the people on those boats
so brave so different
from the refugees now we owed them
I moisten my tongue
at the sound of almost home
as the name Duong Thu Huong loses
its river in the teacher’s mouth
and no one asks why
my face is wet
& remembering my one sad desk
in the desolation of that classroom
I write a prayer for the children who fill it next
let the children speak their names as their mothers do
let the chorus sing it back or try & try
let the stories have no accent
& some sounds remain untranscribed
let the children fill the space with memory
yes the coriander. yes the silk. yes the stomp.
yes the beads. yes, the duplex. The asphalt.
yes, the drum. the honey. yes the incense.
yes the white bread. the sneakers. the stars.
yes, the chainlink. the copper. yes the river. the curls.
yes the ballads. yes the bell, the cable buzz. the clay.
yes the multiple. the many. yes the love. yes the love.
let the memories be told by the hearts they tumored
let the children know their melancholy name
let them shape the vowels into hope
& draw from ancestral hymn
let honor make no hostages of them
let their bloodlines become primary text
let what they’ve seen become their language


GHI KHẮC MÙA THU

Tôi nhận nguồn tin từ chốn này
Nguồn tin thế giới khắp xưa nay
Sợi giây cũ mới không ràng buộc
Ngoài sự cảm thông của lão thầy

Ông luôn nhẫn nại giảng cho tôi
Bao chuyện xẩy ra trong cuộc đời
Lầm lũi tôi nghe không để ý
Bài văn số mấy nuốt không trôi

Cho đến khi ông nhắc Việt Nam
Chiến tranh hiện diện rất kinh hoàng
Tôi nghe mẩu chuyện đầy bi thảm
Dòng máu của tôi giống da vàng

Tôi mơ lịch sử những anh hùng
Dân tộc kiên cường mẫu số chung
Tổ quốc khiêu hùng không khuất phục
Phá tan xiềng xích thoát đường cùng

Bạn từng nghe chuyện những thuyền nhân
Thách đố rủi may mạng chẳng cần
Theo mảnh gỗ đời trong bão tố
Mong manh số phận vẫn liều thân

Can đảm liều mình chết biết bao
Đám người tị nạn khác xa nhau
Họng tôi nấc nghẹn hầu trôi lưỡi
Bạn có khi nào hỏi tại sao

Mắt tôi giàn giụa chuyện nhà mình
Những chiếc bàn vuông chả mấy xinh
Buồn bã nằm trong xó lớp học
Luân phiên kết nối biết bao tình

Tôi viết lên đây lời nguyện cầu
Đàn em lũ trẻ sẽ theo sau
Sẽ vào chật lớp ngồi bàn ấy
Cho chúng tự nhiên nhắc đến nhau

Điệp khúc đón chào được xướng lên
Những câu trọ trẹ họ và tên
Thanh âm ngọng ngịu không phiên dịch
Âm hưởng đôi khi vướng lụy phiền

Rồi thì đến lúc sẽ thông qua
Tên “Phước” không còn bị chế pha
Văn hóa của người nên quý trọng
Cho ngôn ngữ Việt được thăng hoa

Tô phở, chả giò, bát bún riêu
Áo dài nón lá những thương yêu
Cải lương hát bộ bài truyền thống
Réo rắt nơi đây họp chợ chiều

Hãy để chúng tìm chuyện Nhị Trưng
Dẹp Thanh lừng lẫy nguyễn Quang Trung
Đời Trần Ngũ tướng Phá quân Hán
Hay là Thường Kiệt đấng anh hùng

Ký ức khối u tận đáy tim
Mọc lên phát triển bởi niềm tin
Ca dao hùng tráng còn truyền miệng
Những cuộc bi hùng của tổ tiên

Hãy cho huyết thống chúng lưu truyền
Dân tộc phát nguồn bởi Rồng Tiên
Văn hóa cội nguồn không xóa bỏ
Ngàn đời lưu lạc vẫn còn nguyên

Đồng văn
Post Reply