Hào khí Việt
Thành quách cũ rong rêu thấu miếu đường
Hoang vắng qúa... phải đây triều thất lạc?
Hồn sông núi nghìn năm xưa nào khác
Tiếng khèn vang khua lộng gío biên rừng?
Ðảy cung tên thời kiêu dũng oằn lưng
Ðêm hào khí Mê Linh bừng máu thịt…
Rượu cần say men tình vương quấn quít
Lỏng đường gươm đầu nhẹ gối tay em
Nam Quốc thơ ngâm vận vọng màn đêm
Trăng lóng lánh thiên thu kiêu ngạo dáng
Khăn chàm quấn ngang đầu lần phóng đãng
Bụi phong trần lả tả giấc miên si
Hịch Diên Hồng ảo biến bóng cổ thi
Rừng Vạn Kiếp mang linh hồn quốc thể
Vững nghiệp lớn dưới bầu trời Nam đế
Cảo thơm còn nguyên thủy lối thùy biên
Cao Bắc Lạng trùng điệp khí linh thiêng
Cờ ngạo nghễ phất cao về viễn phố
Lời đường mật bao lần thù dụ dỗ
Không làm vương đất Bắc... dễ khùng điên?
Dù hiểm nguy không hổ giống rồng tiên
Nợ non nước đành hy sinh tạ lỗi…
Vầng tử khí gây bồi hồi bối rối
Giặc Bắc phương ám ảnh đến bao giờ?
Lắng tinh thần chẳng giây phút bâng quơ
Hờn sông Hát đang bùng ngùn ngụt cháy
Ðảo ánh kiếm lập thời hưng phế dậy
Bước Châu Phong rầm rộ át chim muông
Thiên hùng ca âm vọng núi sông nguồn
Hải tần gío miên man trời Ðồng Tháp
vu sơn
HÙNG SỬ CA
Những chùa chiền lăng miếu với giáo đường
Là tài sản Nhà Nam giống Hồng Lạc
Hàng ngàn năm chưa bao giờ đổi khác
Sao giờ đây tan nát cả biển rừng
Tổ tiên ta xương máu đã oằn lưng
Bạch Đằng Giang xưa chôn từng khối thịt
Vua Quang Trung mừng Tết vui cuống quít
Một cành đào vương máu gởi về em
Sóng sông Hồng gầm thét xé màn đêm
Gò Đống Đa đã tạo nên nhân dáng
Một dũng sĩ thân hiên ngang phóng đãng
Cùng ba quân vui tết giữa cuồng si
Rừng Chí Linh áo vải viết cổ thi
Đất Nam Sơn vì nước quên thân thể
Sau mười năm mới lên ngôi Hoàng Đế
Bình Ngô Đại Cáo viết để răn ngoại biên
Cố Đô Huế nay còn khí hùng thiêng
Từ Xiêm La vượt qua miền phố cổ
Bao thư văn gởi ra để phụ dỗ
Đặt quốc hiệu Nước Việt chẳng cuồng điên
Những khổ lụy không nhụt khí Rồng Tiên
Hơn trăm năm sao tránh khỏi nhầm lỗi
Việc tái thiết không hề gây bối rối
Mở mang thêm bờ cõi đến bây giờ
Hồn Thạch Hãn lời oán trách bâng quơ
Cầu Hiền Lương lửa như con bốc cháy
Sóng Hoàng Sa súng ngày xuân vang dậy
Đảo Quang Hòa xô đẩy lũ chim muông
Hào khí Việt còn dấu tích cội nguồn
Hải quân mình không hề buông tay súng
Dẫu lực lượng của ta kém khiển dụng
Nhưng chí hùng còn vững giữ Biển Đông
Đồng Văn