ƯỚC VỌNG ĐẦU NĂM
Tôi đã nhìn thấy họ
Những người bạn nông dân
Tôi quan tâm việc đó
Nhưng họ nói không cần
Nhiều người thật đau khổ
Cuộc sống mất tự do
Làm người trong chế độ
Cộng sản giống loài bò
Khi dư thả ăn cỏ
Lúc thiếu liếm bụi gai
Kéo xe xưng cả cổ
Nhưng muốn được kéo hoài
Bởi quen rồi sợ hãi
Không dám ngước mặt lên
Một đời trông thảm hại
Nào biết đến nhân quyền
Tại sao tôi mong ước
Giúp họ sống hiên ngang
Chắc vì lòng yêu nước
Tôi máu đỏ da vàng
Nhưng họ luôn chống đối
Nhìn tôi kẻ nước ngoài
Bỏ đi là có tội (?)
Chớ tham vọng đoái hoài
Quả tình còn gì nữa
Cũng đã thất thập rồi
Đâu còn mong “xấp ngửa”
Đánh bạc với cuộc đời
Chỉ mong sao đất nước
Nhân dân sống bình yên
Mọi người dân đều được
Tự do và nhân quyền
Đồng Văn