TÂM SỰ CHÀNG LÍNH BIỂN
Cơn mưa phùn , giăng giăng mờ phố biển
Mắt hải đăng lưu luyến chớp mi buồn
Sóng rì rào tiếng nấc hờn đưa tiễn
Gió trùng khơi miên viễn quất lòng thuyền
Thuyền chơi vơi dưới trời sao quên mọc
Nhịp tròng trành lăn lóc , mặt đại dương
Tiếng máy rền nghe buồn như tiếng khóc
Mặn bờ môi , sương muối , mắt lệ buồn ?
Chỉ có biển mới thấu nguồn tâm sự
Chỉ có thuyền mới chứa đủ niềm đau
Giữ mênh mông , cô đơn đời thủy thủ
Nằm ngả nghiêng nghe sóng vỗ nhịp sầu
Rồi một sáng biển sâu khan tiếng gọi
Chàng thủy thủ mệt mỏi bước cúi đầu
Con thuyền cũ lớp sơn sầu xóa vội
Mà tô thêm nhục tủi vết thương đau
Những bến nước đã đục ngầu trong máu
Từng nhánh sông còn xuyên thấu huyết bào
Biển và thuyền có khi nào mờ dấu !!?
Nên linh hồn héo nẫu nửa đời sau
Đồng Văn
Cơn mưa phùn , giăng giăng mờ phố biển
Mắt hải đăng lưu luyến chớp mi buồn
Sóng rì rào tiếng nấc hờn đưa tiễn
Gió trùng khơi miên viễn quất lòng thuyền
Thuyền chơi vơi dưới trời sao quên mọc
Nhịp tròng trành lăn lóc , mặt đại dương
Tiếng máy rền nghe buồn như tiếng khóc
Mặn bờ môi , sương muối , mắt lệ buồn ?
Chỉ có biển mới thấu nguồn tâm sự
Chỉ có thuyền mới chứa đủ niềm đau
Giữ mênh mông , cô đơn đời thủy thủ
Nằm ngả nghiêng nghe sóng vỗ nhịp sầu
Rồi một sáng biển sâu khan tiếng gọi
Chàng thủy thủ mệt mỏi bước cúi đầu
Con thuyền cũ lớp sơn sầu xóa vội
Mà tô thêm nhục tủi vết thương đau
Những bến nước đã đục ngầu trong máu
Từng nhánh sông còn xuyên thấu huyết bào
Biển và thuyền có khi nào mờ dấu !!?
Nên linh hồn héo nẫu nửa đời sau
Đồng Văn